Tôi thích khám phá nền ẩm thực của các quốc gia trên thế giới. Tôi thích được đi ăn những món mới, thích được nếm thử những hương vị món ăn mới mẻ, thú vị của các nền ẩm thực khác nhau. Tuy nhiên, cũng có những lần tôi thèm ăn những món ăn gia đình đơn giản trứng đúc thịt rán, thịt rang cháy cạnh, rau củ luộc…Trong số những lần như vậy thì tôi tìm thấy Bếp Tự Tâm.
Tôi thấy Bếp Tự Tâm có mấy cơ sở, nhưng tôi mới chỉ ăn ở cơ sở Nguyễn Văn Lộc, nên tôi sẽ chỉ review ở cơ sở này thôi.
Không gian Bếp Tự Tâm ấn tượng đầy hoài niệm
Vừa bước chân vào quán, tôi đã cảm thấy như đang ở nhà mình ngày xưa rồi.
Đám trẻ con bây giờ chắc không biết, nhưng hồi tôi còn nhỏ thì các gia đình đều dùng dạng bàn kính và ghế gỗ như thế này, bên dưới mặt kính còn để một đống ảnh kỉ niệm được in ra để ngắm nhìn (cái bàn này là nơi cả gia đình tụ tập ăn uống, uống nước hàng ngày)
Cái bộ bát đĩa màu này được các cụ chuộng dùng lắm, sang nhà ai cũng thấy có bộ giống nhau.
Cái bàn máy khâu này thì không phải nhà ai cũng có, nhưng cái âm thanh khi cô thợ may nhấn chân lên cái bàn đạp lên xuống từng hồi thì chắc đã có nhiều người nghe thấy rồi. Hồi ấy tôi nhớ mỗi khu phố sẽ có một nhà may quần áo, mọi người ai cần may đồ mới hoặc cần sửa đều đem đến đó ngồi đợi và ngồi buôn chuyện, xôm lắm.
Không dùng những quyển menu đồ ăn màu mè, Bếp Tự Tâm dùng menu viết tay. Tuỳ thuộc vào nguyên liệu, thực đơn mỗi ngày sẽ khác nhau. Menu rất đơn sơ, giản dị, nhưng không cần đến hình ảnh, tôi biết rất rõ những món trong menu sẽ trông như thế nào, vì đây đều là những món ăn gia đình Việt Nam hết sức thân thuộc rồi.
Hương vị món ăn
Các món ăn càng quen thuộc thì sẽ càng bị để ý đến hương vị hơn. May quá, đầu bếp của Bếp Tự Tâm đã không làm tôi thất vọng.
Các món ăn đều vừa vị, cả nhà tôi từ trẻ nhỏ đến người già ai ăn cũng tấm tắc khen ngon.
Tốc độ lên đồ cũng rất nhanh, gọi món xong ngồi trò chuyện tầm 10p là các món ăn đã lên gần hết rồi. Hôm nào quán đông khách thì có thể đầu bếp sẽ bị quên, nấu thiếu 1-2 món, những lúc như vậy thì cần gọi các bạn nhân viên lại nói là các bạn ấy sẽ rất nhanh chóng bảo đầu bếp nấu để hoàn thành bữa ăn cho gia đình.
Điềm trừ duy nhất tôi thấy ở đây là menu hơi ít món, dù menu có thay đổi món theo ngày, nhưng số lượng món vẫn là ít, tôi đã đến đây ăn nhiều lần và gần như ăn hết tất cả món ở đây rồi. Tôi không biết nếu sang mùa khác thì menu có khác hẳn đi không, nếu vậy thì thật tuyệt vời, tôi sẽ có thêm động lực để trở lại đây vào mỗi lần giao mùa.
Chất lượng dịch vụ
Các bạn nhân viên rất lịch sự và niềm nở. Thực khách đến sẽ sẽ được tiếp đón ngay từ ngoài cửa bằng những nụ cười ấm áp, chan hoà. Ăn xong các bạn sẽ mời gia đình dùng chè tráng miệng và hỏi thăm xem gia đình ăn có vừa miệng, có như ý không. Tuy mang nhiều tính chất xã giao nhưng tôi đánh giá cao độ thân thiện và thái độ phục vụ của các bạn nhân viên ở đây.
Tầm Vị
Đọc đến đây, mọi người sẽ thấy Bếp Tự Tâm rất giống với Tầm Vị. Cả hai đều mang đến trải nghiệm không gian tràn đầy hoài niệm, ấm cúng cho bữa ăn gia đình. Tuy nhiên Tầm Vị ở mức cao cấp, luxury hơn, Tầm Vị có bộ menu lớn hơn rất nhiều so với Bếp Tự Tâm. Tầm Vị được sao Michellin, còn Bếp Tự Tâm thì không.
Một bữa ăn hai người ở Tầm Vị có thể lên đến 700-800K, nhưng ở Bếp Tự Tâm thì chỉ tầm 200-300K thôi. Tuỳ theo nhu cầu của thực khách, nhưng với tôi thì bữa ăn ở Bếp Tự Tâm hoàn toàn làm tôi hài lòng, cũng giống như tôi đã hài lòng khi ăn ở Tầm Vị vậy.
Tổng kết
Tôi đã đến quán ăn nhiều lần, và tôi sẽ còn tiếp tục quay lại quán nhiều lần nữa. Sau mỗi chuyến phiêu lưu ẩm thực, tôi sẽ luôn trở về với món ăn quê hương, vì món ăn Việt Nam thực sự là tuyệt vời, không đâu có thể hơn được.